Bảy quy tắc đối với suy hô hấp nghiêm trọng - SÁCH VỀ MÁY THỞ - THE VENTILATOR BOOK
SÁCH VỀ MÁY THỞ - THE VENTILATOR BOOK |
Chương 25. Bảy quy tắc đối với suy hô hấp nghiêm trọng
Thông khí áp lực dương là hỗ trợ, và
có thể trị liệu, nhưng nó không phải là chữa bệnh.
Nếu không được
thở máy, bệnh nhân suy hô hấp nặng chắc chắn sẽ tử vong. Thông khí áp lực dương
có thể làm giảm shunt, cải thiện trao đổi khí và đảm nhận công thở cho đến khi
bệnh nhân hồi phục. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là máy thở có thể làm bất
cứ điều gì để đảo ngược tình trạng cơ bản hoặc quá trình bệnh đã dẫn đến suy hô
hấp.
“It is incident to physicians, I am
afraid, beyond all other men, to mistake subsequence for consequence.”
-Dr.
Samuel Johnson
2
Đừng là tổn thương bệnh nhân nhiều hơn những gì bạn phải làm.
Tổn thương phổi do máy
thở (VILI) đã được công nhận là một rủi ro cần thiết kể từ khi y học chăm sóc
tích cực hiện đại ra đời, và việc loại bỏ hoàn toàn nguy cơ tổn thương phổi do
máy thở là không thực tế. Điều đó nói rằng, nhiều VILI thực sự là một rủi ro
không cần thiết, vì nó xảy ra trong việc theo đuổi trao đổi khí “bình thường”
hoặc các thông số sinh lý “tối ưu”. Trong trường hợp suy hô hấp nặng, nguy cơ
VILI cao và khả năng nhận được phần thưởng là nhỏ - việc làm tổn thương phổi
của bệnh nhân là không hợp lý để tăng PaO2 từ 65 lên 95, khi 65 là
đủ để duy trì sự sống. Tập trung vào việc can thiệp tối thiểu cần thiết để hỗ
trợ bệnh nhân có nhiều khả năng hữu ích về lâu dài.
“Đối với bệnh tật, hãy tạo thói quen
làm hai điều - để giúp đỡ, hoặc ít nhất, không gây hại.”
-Hippocrates
3
Hãy vứt các giá trị bình thường ra ngoài cửa sổ
Làm những gì cần thiết,
không phải bất cứ điều gì có thể. Theo đuổi lý tưởng trao đổi khí “bình thường”
chắc chắn sẽ dẫn đến VILI và những can thiệp điều trị không cần thiết, tất cả
đều mang lại những tác dụng phụ rất thực tế (và không mong muốn). Đặc biệt, với
tình trạng suy hô hấp nặng, mục tiêu kép là duy trì bệnh nhân và giảm thiểu
nguy cơ bị tổn thương thêm. Duy trì bệnh nhân rõ ràng là mục tiêu quan trọng
hơn, và sẽ có những lúc áp lực máy thở rất cao là cần thiết để đạt được mục
tiêu đó; tuy nhiên, bất cứ điều gì khiến bệnh nhân có thể có khả năng hoặc tổn
hại thực sự phải là chính đáng.
Ngoài ra, đây có thể là
phần khó khăn nhất khi chăm sóc bệnh nhân nặng. Tất cả chúng ta đều đã được dạy
thế nào là “bình thường” và tất cả chúng ta đều phải đối mặt với cám dỗ làm mọi
việc để đưa mọi thứ [giá trị phòng thí nghiệm, thông số sinh lý, dấu hiệu sống]
trở lại những phạm vi này.
“Striving to better,
oft we mar what's well.”
- William Shakespeare
4
Đừng ngại thử....
Chúng tôi sử dụng các
nghiên cứu và hướng dẫn lâm sàng làm khuôn khổ cho liệu pháp, nhưng những gì
hiệu quả với một bệnh nhân có thể không nhất thiết phải hiệu quả với bệnh nhân
khác. Ngoài ra, khối lượng bằng chứng về việc chăm sóc tích cực cho hầu hết
bệnh nhân bị thương hoặc bị bệnh nặng là rất ít. Do đó, cần có sự sẵn sàng thử
những điều khác nhau và khả năng thừa nhận khi một liệu pháp cụ thể không hiệu
quả. Trong những trường hợp này, các quy trình và lộ trình lâm sàng có thể có
hại ở chỗ chúng có thể hạn chế các bác sĩ thử một cách tiếp cận mới đối với vấn
đề.
“Nếu chúng ta làm việc trên giả định
rằng những gì được chấp nhận đúng thực sự là đúng, thì sẽ có rất ít hy vọng về
sự thăng tiến.”
- Orville Wright
5
... Nhưng đừng ngại ở lại khóa học.
Việc thử một cách tiếp
cận khác có thể là cần thiết. Tuy nhiên, thường xuyên hơn không, bệnh nhân được
duy trì đầy đủ với các thiết lập máy thở hiện tại của anh ta, nhưng các bác sĩ
lâm sàng muốn thay đổi liệu trình để cải thiện các con số. Điều này có khả năng
gây hại mà không có nhiều lợi ích và nên tránh. Bất kỳ sửa đổi nào cũng nên
được thực hiện để giảm nguy cơ tổn thương hoặc nếu các cài đặt hiện tại không
cung cấp được mức độ hỗ trợ sự sống có thể chấp nhận. Hãy nhớ rằng các tài liệu
y khoa có đầy đủ các liệu pháp giúp cải thiện quá trình oxy hóa, thông khí và
các dấu hiệu sống. Rất ít trong số này đã thực sự chuyển thành outcome bệnh
nhân tốt hơn.
“Khó khăn suy cho cùng cũng chỉ là
những thứ cần vượt qua.”
- Ernest Shackleton
6
Mở khí quản sớm.
Bệnh nhân suy hô hấp nặng
phải ở trong tình trạng đó một thời gian dài. Điều này có nghĩa là cơ hội cải
thiện trong vài ngày là thấp và ít nhất nhu cầu một số hỗ trợ thở máy trong vài
tuần hoặc vài tháng là khá cao. Kết hợp điều này với các yêu cầu về an thần và
tình trạng bất động tương đối đi kèm với đặt nội khí quản, và rõ ràng là bệnh
nhân được mở khí quản càng sớm thì bệnh nhân càng sớm có thể bắt đầu vận động
và phục hồi chức năng ở một mức độ nào đó. Mở khí quản có liên quan đến ít an
thần hơn, bệnh nhân thoải mái hơn, vận động tốt hơn và ít ngày thở máy hơn khi
so sánh với ống nội khí quản. Làm điều đó ngay khi nó an toàn.
“How poor are they that have notpatience? What wound did ever
heal but by degrees?”
- William Shakespeare
7
Vẫn tích cực.
Hầu hết bệnh nhân suy hô
hấp, thậm chí ARDS nặng, cuối cùng sẽ hồi phục. Những người sống sót sau ARDS
sẽ có chức năng phổi gần như bình thường sau sáu đến mười hai tháng. Ngay cả
những người bị bệnh tim phổi hoặc thần kinh, những người cuối cùng phải mở khí
quản lâu dài cũng có thể có chất lượng cuộc sống ở mức chấp nhận được. Tuyên bố
bệnh nhân “phụ thuộc vào máy thở” hoặc nói rằng anh ta “không có cơ hội hồi
phục” sau một hoặc hai tuần trong ICU có thể là quá sớm hoặc thậm chí là sai.
Lạc quan không kiềm chế là không thích hợp, nhưng bi quan cũng không phải là
chủ nghĩa hư vô.
Một số tình trạng không thể sống sót.
Một số tình trạng có thể sống sót, và thậm chí có một số khả năng hồi phục,
nhưng sẽ khiến bệnh nhân bị tàn tật nghiêm trọng và cần được hỗ trợ thở máy một
phần hoặc toàn bộ. Cuối cùng, một số tình trạng có thể sống sót và sẽ cần một
thời gian dài chăm sóc tích cực và hỗ trợ thở máy, nhưng có cơ hội hồi phục
hoàn toàn để độc lập. Rõ ràng, không có gì được đảm bảo, nhưng các bác sĩ lâm
sàng chăm sóc bệnh nhân suy hô hấp phải có thể phân biệt được tình huống nào có
khả năng xảy ra nhất và trình bày điều này với bệnh nhân và gia đình anh ta.
Một khi quyết định kế
hoạch điều trị, bác sĩ lâm sàng bắt buộc phải duy trì một
triển vọng tích cực. Bệnh nhân và gia đình của anh ta sẽ tìm kiếm sự động viên
và hướng dẫn, đặc biệt là khi có một bước lùi hoặc một chuỗi ngày tồi tệ. Trong
suốt quá trình diễn biến, điều quan trọng nhất là giao tiếp cởi mở và trung
thực. Đôi khi, việc chuyển sang chăm sóc giảm nhẹ (palliative care) hoặc nhà an
dưỡng cuối đời (hospice) là thích hợp - không phục hồi, tiến triển một biến
chứng mới và nghiêm trọng, hoặc nếu bệnh nhân không muốn tiếp tục một liệu pháp
với cơ hội thành công nhỏ mà có liên quan đến sự khó chịu đáng kể hoặc chất
lượng cuộc sống không thể chấp nhận được. Trong những tình huống này, cung cấp
cho bệnh nhân và gia đình của anh ta một cái chết yên bình, thoải mái là một
chức năng quan trọng của bác sĩ lâm sàng. Tuy nhiên, có thể có những thời điểm
khác, khi thất bại là tạm thời và có thể đảo ngược, mặc dù không được khuyến
khích (ví dụ, tiến triển bệnh viêm phổi đòi hỏi phải quay trở lại hỗ trợ máy
thở hoàn toàn cho đến khi được điều trị thích hợp). Ở đây, bác sĩ nên khuyến
khích bệnh nhân và tiếp tục tập trung vào mục tiêu cuối cùng của liệu pháp, đó
là phục hồi chất lượng cuộc sống có thể chấp nhận được.
“Takin' on a challenge is a lot like
riding a horse. If you ’re comfortable while you 're doin' it, you 're probably
doin' it wrong.”
- Ted Lasso
* Sách được biên dịch bởi: Nguyễn Thành Luận - Khoa ICU, Bệnh viện Hữu Nghị đa khoa Nghệ An. Sách gồm phần giới thiệu - Sinh lý thông khí nhân tạo. Gồm có 27 Chương. Cung cấp: các Hướng dẫn giải quyết nhanh ở chương 1 và chương 2; Sinh lý và kỹ thuật từ chương 3 đến chương 8; Các chế độ thông thường và khái niệm cơ bản từ chương 9 đến chương 15; Các chế độ và khái niệm nâng cao từ chương 16 đến chương 15; Các bước tiếp theo chương 22 và chương 23; Các công cụ hữu ích có trong chương 24 đến chương 27; Với 79 tài liệu tham khảo.
Với mong muốn cung cấp đến mọi người phiên bản Web, Blog chia sẻ trực tuyến không cần lưu trữ. Khi cần có thể đọc trên điện thoại, máy tính hoặc có thể tải về làm tài liệu cho đơn vị.
* Bạn có thể Đọc thêm: