THƠ GIẬN CHỒNG
Ôi trơi chán quá đi thôi
Chồng thì ngủ tít bỏ tôi một mình
Bây giờ tôi muốn sập xình
Nhưng mà ông cứ lặng thinh ngủ hoài
Đợi chông tỉnh giấc trả bài cho song
Vậy mà ông ấy đành lòng
Không thèm cầy cấy gieo trồng mới cay
Tôi không thèm mướn ông cày nữa đâu
Dù cho ruộng nước nhiều màu
Tôi sang hàng xóm mượn trâu để cày
Bấy lâu héo hắt thân gầy tiếc thương
Hàng đêm tắm rửa lên giường
Đợi ông mà chẳng được thương tý nào
Dung nhan có đến nỗi nào hay không
Mang tiếng là gái có chông
Đêm đêm tôi phải nằm không đợi chờ
Ở trên bảo dưới bao giờ nó nghe
Đã vây lại cứ rượu chè
Đêm về ngủ gáy im de chẳng mần
Cho nên rất muốn ông mần hàng đêm
Thế mà ông cứ ngủ quên
Để tôi bứt dứt bắt đền rõ chưa....