Qui Phi Hoang
TÌNH THƠ
Anh nhớ ngày xưa , xưa xưa lắm
Hai đứa cùng ngồi xếp đồ chơi.
Anh nghêu ngao giọng oanh vàng ngọng nghịu.
"Đã khuya rồi còn ngồi đếm sao "
Em nhe răng sún cười , sao đâu mà anh đếm.
Anh nhìn ngoài trời nắng cháy cả vườn cau.
Có lần hai đứa chơi trò chơi chồng vợ
Lên giường ôm nhau ngủ giả đò.
Mái tóc hoe hoe kề má sữa
Mùi sữa thơm nồng hoà quyện vào nhau.
Giả rồi thật lúc nào không biết
Trong giấc mơ nhảy nhót đống đồ chơi
Anh nhớ ngày xưa , xưa xưa lắm
Hai đứa cùng ngồi xếp đồ chơi.
Anh nghêu ngao giọng oanh vàng ngọng nghịu.
"Đã khuya rồi còn ngồi đếm sao "
Em nhe răng sún cười , sao đâu mà anh đếm.
Anh nhìn ngoài trời nắng cháy cả vườn cau.
Có lần hai đứa chơi trò chơi chồng vợ
Lên giường ôm nhau ngủ giả đò.
Mái tóc hoe hoe kề má sữa
Mùi sữa thơm nồng hoà quyện vào nhau.
Giả rồi thật lúc nào không biết
Trong giấc mơ nhảy nhót đống đồ chơi
....
Anh theo cha mẹ về quê nội
Hai đứa mình từ đó biệt tin nhau.
Ngày gặp lại em đã thành thiếu nữ
Nhắc lại chuyện xưa em cứ bẽn lẽn cười
Má ửng hồng đôi bờ mi chớp chớp.
Xao xuyến tim ai xây mộng ước đêm dài
Anh thầm mong được ngồi bên em mà hát .
Khúc hát của người đi đếm trăng sao
Anh lại mơ được cùng em làm chồng làm vợ
Nhưng thật cơ chứ chẳng phải đùa đâu
Anh theo cha mẹ về quê nội
Hai đứa mình từ đó biệt tin nhau.
Ngày gặp lại em đã thành thiếu nữ
Nhắc lại chuyện xưa em cứ bẽn lẽn cười
Má ửng hồng đôi bờ mi chớp chớp.
Xao xuyến tim ai xây mộng ước đêm dài
Anh thầm mong được ngồi bên em mà hát .
Khúc hát của người đi đếm trăng sao
Anh lại mơ được cùng em làm chồng làm vợ
Nhưng thật cơ chứ chẳng phải đùa đâu