Qui Phi Hoang
PHƯỢNG Ở ĐỪNG ĐI
Thơ : Hoàng Dược
Chùm hoa gạo mồ côi nhường lối
Để phượng về bối rối buổi chia ly
Hạ cứ về nhưng phượng ở đừng đi
Để được sống mãi tuổi học trò mộng mị
Để phượng về bối rối buổi chia ly
Hạ cứ về nhưng phượng ở đừng đi
Để được sống mãi tuổi học trò mộng mị
Phượng hồng đỏng đảnh những mùa thi
Lung linh như em tuổi vừa mười tám
Áo dài trắng em thẹn thùng bẽn lẽn
Tình yêu đầu chưa đến đã vội đi
Lời yêu muốn trao viết mà không dám gửi
Có điều gì còn bối rối ở đầu môi
Lung linh như em tuổi vừa mười tám
Áo dài trắng em thẹn thùng bẽn lẽn
Tình yêu đầu chưa đến đã vội đi
Lời yêu muốn trao viết mà không dám gửi
Có điều gì còn bối rối ở đầu môi
Rong ruổi đường về áo dài bay
Bánh xe quay níu tà áo em rồi
Bao nhiêu ước mơ trong tim cháy bỏng
Đến mùa thi phải xếp lại thầm thì
Bánh xe quay níu tà áo em rồi
Bao nhiêu ước mơ trong tim cháy bỏng
Đến mùa thi phải xếp lại thầm thì
Phương ơi hãy ở nhé đừng đi
Để mãi được thấy mắt em trong trẻo
Để được thấy nụ cười em bối rối
Gặp chàng trai đong đưa mắt làm quen
Để được thấy góc sân trường em đứng đợi
Cáng phượng hồng bẽn lẽn chớp bờ mi
Để mãi được thấy mắt em trong trẻo
Để được thấy nụ cười em bối rối
Gặp chàng trai đong đưa mắt làm quen
Để được thấy góc sân trường em đứng đợi
Cáng phượng hồng bẽn lẽn chớp bờ mi