ẢO ẢNH
ẢO ẢNH
Đêm xứ lạ, giọt buồn khuya lắng
đọng.
Gió trở chiều, lạnh cóng cả hồn đơn.
Phố sụt sùi, mưa nấc nghẹn từng cơn.
Đường hoang vắng, chập chờn theo tia chớp
Mùa Thu ấy, hạnh phúc tràn, choáng ngợp
Lá vàng rơi, lớp lớp vội lìa cành.
Mắt đượm buồn, thương kiếp lá mong manh
Thơ nhỏ lệ, xót cành trơ đơn độc
Ve đã dứt điệp khúc buồn như khóc
Mưa đã về, hé lộc nụ tầm xuân
Trăng lạnh lùng, đơn độc giữa bâng khuâng
Đêm nhạt nhẽo lùi dần vào quên lãng
Ngày mới đến, rực hồng, mây bảng lảng
Gởi nổi niềm lãng mạn cuối trời xa
Biết bao lần sóng gió lẫn phong ba
Mơ tao ngộ, chan hòa bao hạnh phúc
Xa diệu vợi, tình mơ vào uẩn khúc
Thiếu niềm tin nhiều lúc tự đọa đày
Thơ vẫn tình, vẫn ướp mộng hồn say
Lần hạnh ngộ nhớ hoài trong tiềm thức
Vẫn mơ ước tình như duyên Ngưu, Chức
Sao mong manh giữa đời thực lụi tàn?
Lúc gần như cách trở mấy quan sang
Khi lãng mạn nhẹ nhàng, duyên mai trúc!
Tình mãi đẹp khi giận hờn kết thúc
Kiếp phù du mấy lúc cũng phai tàn
Ngày lạnh lùng buồn số phận riêng mang
Đêm trăn trở vô vàn, chen cảm xúc.
Thương kỷ niệm muốn một lần phủ phục
Để cuối đời hạnh phúc mãi thăng hoa
Nhưng hình như số phận kiếp người ta
Luôn tan hợp, nhạt nhòa như ảo ảnh!!
Bình Dương. Ngày
10/06/2017.
Thơ Nguyễn ngọc Hồng Phước.
Tranh internet. (vịnh tranh họa thơ).
Gió trở chiều, lạnh cóng cả hồn đơn.
Phố sụt sùi, mưa nấc nghẹn từng cơn.
Đường hoang vắng, chập chờn theo tia chớp
Lá vàng rơi, lớp lớp vội lìa cành.
Mắt đượm buồn, thương kiếp lá mong manh
Thơ nhỏ lệ, xót cành trơ đơn độc
Mưa đã về, hé lộc nụ tầm xuân
Trăng lạnh lùng, đơn độc giữa bâng khuâng
Đêm nhạt nhẽo lùi dần vào quên lãng
Gởi nổi niềm lãng mạn cuối trời xa
Biết bao lần sóng gió lẫn phong ba
Mơ tao ngộ, chan hòa bao hạnh phúc
Thiếu niềm tin nhiều lúc tự đọa đày
Thơ vẫn tình, vẫn ướp mộng hồn say
Lần hạnh ngộ nhớ hoài trong tiềm thức
Sao mong manh giữa đời thực lụi tàn?
Lúc gần như cách trở mấy quan sang
Khi lãng mạn nhẹ nhàng, duyên mai trúc!
Kiếp phù du mấy lúc cũng phai tàn
Ngày lạnh lùng buồn số phận riêng mang
Đêm trăn trở vô vàn, chen cảm xúc.
Để cuối đời hạnh phúc mãi thăng hoa
Nhưng hình như số phận kiếp người ta
Luôn tan hợp, nhạt nhòa như ảo ảnh!!
Thơ Nguyễn ngọc Hồng Phước.
Tranh internet. (vịnh tranh họa thơ).